XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Ngốc!!! Lấy Anh Nha


Phan_4

-Em sao vậy? Anh nắm tay nhỏ lại.

-Không gì? Nhỏ rút tay ra anh càng nắm chặt hơn.

-Em đang ghen đó ak?

-Không... tôi là gì của anh mà ghen.

-Thật.. em là bạn gái anh

-Anh đùa ak.... giả vờ cũng có mức độ chứ

-Không anh nói thật?Em sẽ là bạn gái anh..!

Anh âu yếm nhìn nhỏ làm nhỏ mặt đỏ hết cả lên.

-Kệ anh!!! Nhỏ quay ra chỗ khác che dấu gương mặt đang ửng hồng của mình rồi bỏ đi.

Thế là anh vừa đuổi theo vừa kệ lại sự việc lúc nãy, sự nhỏ hiểu lầm.

-Anh nói nhiều quá? đúng là đầu tôm

Nhỏ bịt lỗ tai lại

-Em nói cái gì? đứng lại cho anh?

Thế là có một trận đuổi rượt xảy ra.Mọi chuyện của nó và nhỏ đều được Nhả Nhược và Phương Linh thu vào tầm mắt, Và một kế hoạch to nhỏ được lập ra.

Chương 15

Tụi nó đã ra rất xa ngoài ngoại ô của thành phố, nơi tụi nó đóng đô chính là ngoài biển nơi đại dương mênh mông đang ngủ yên trong bóng tối. Ở đây rất đẹp lại lãng mạng đúng là một chỗ thơ mọng dành cho các cặp tình nhân hay người đang yêu. Cũng là nơi yên tĩnh để mỗi con người tìm về quá khứ tìm về cái khoảng lặng ở góc nhỏ nào đó của bản thân.

Nó và nhỏ dang rộng hai tay vươn vai như đón lấy một không khí trong lành từ biển cả, như đang tìm một góc khuất của tâm hồn. Hắn và anh chỉ biết đứng nhìn từ xa với mỗi người một cảm xúc một nhịp đập riêng.

Anh càng nhìn nhỏ, thì càng thấy nhỏ dễ thương, càng cảm thấy tìm anh đang đập lỗi nhịp từng giây từng phút, Hình như anh đã yêu nhỏ rồi thì phải? Và dương như nhỏ đã chiếm một vị trí rất quan trọng trong lòng anh, anh lại tự hỏi bản thân nếu một ngày nào đó hình bóng nhỏ không còn ở trước mặt mình thì anh phải làm sao và sống như thế nào?

Còn hắn thì ngắm nhìn nó như một nhiệm vụ của bản thân,hắn cảm thấy có gì đó đang len lỏi trong lòng, cảm giác những tia hạnh phúc đang bắt đầu nảy nở và cảm giác sự lo lắng trong lòng hắn đang lớn dần.Càng nhìn nó, thì gương mặt của một cô gái ngây thơ đang xuất hiện trước mặt hắn.Hắn nhìn thấy hình ảnh Ngọc Mai từ nó,tim hắn đập nhanh với chút gì đó hạnh phúc và hy vọng xen lẫn hận thù. Hắn thật chất muốn nhào tới ôm , giữ lấy con người trước mắt nhưng hắn chợt nhận ra người trước mắt không phải Ngọc Mai mà là nó,Là  Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc không phải Trần Ngọc Mai. Cái con người đã bỏ đi  hai năm qua mà không một lời nói, một con người đã từng làm tổn thương hắn.

-Mày nhớ tới cô ta?

Anh bỗng quay sang nhìn hắn hỏi làm hắn bất ngờ trước câu hỏi hết sức nhạy cảm với hắn lúc này.

-Không..cô ta đã không còn tồn tại trong cuộc sống của tao.

Hắn có gì đó đau đớn trong lòng vì vết thương năm xưa không dưng lại quay về sau bao năm tháng hắn cố lắp vá.

-Thật? Nhưng tao nhận thấy mày đã yêu em gái tao trong hình bóng của Ngọc Mai.

-Yêu? đối với tao tình yêu, phụ nữ nó không tồn tại.!

Hắn nhìn ra thật xa, một nơi xa xâm không hướng định để cảm nhận thật con người hắn lúc này. Có phải hắn vẫn còn yêu cô ta? hay yêu nó vì nó mang hình ảnh của một người đã từng là tất cả đối với hắn.

-Không yêu? nhưng từ khi nó xuất hiện mày đã thay đổi, cười nói nhiều hơn trước và đặc biệt không còn mang vẻ mặt lạnh lùng.

Câu nói của anh làm hắn chỉ biết cười nhẹ và ánh mắt đang hướng về phía nó, người đã làm tan chảy lớp băng lạnh lùng mà hắn tự tạo ra đễ quên đi cái thứ không đáng nhớ.

-Nếu mày yêu em gái tao chỉ vì mày tìm được hình bóng lúc trước của Ngọc Mai trong nó, thì tao mong mày hãy làm rõ nó Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc không phải người con gái đã làm tổn thương mày.........Và nếu một ngày cô ta thật sự trở về mày sẽ làm sao? Đừng làm tổn thương nó, tuy bên ngoài nó  mạnh mẽ nhưng thật sự nó rất yếu đuối, và cũng đừng làm tổn thương chính mình Thiên Kỳ?

Anh nói một tràng làm những suy nghĩ trong hắn ùa về. ''Thật sự  nếu một ngày Ngọc Mai trở về thì hắn  phải làm sao'''

-Hai người tâm tình gì đó?

Nhỏ và nó bước lại gần hai thiếu gia nhà ta làm hắn trở lại hiện tại.

-Tầm tình gì đâu? Anh nheo mắt nhìn nó và nhỏ

-Rụng hết lông mi giờ? Nhỏ

-Em yêu hư quá!! Anh bước lại gần nhỏ kề sát tai nói làm nhỏ nỗi hết da gà da vịt

-Hai người kiềm chế một tí được không? Hắn và nó đồng thanh nói

-Ganh tị chứ gì? nhỏ

-Ờ!!.... họ đang gạnh tị với mình đấy em yêu!....!!!!*Anh**

-Được rồi đấy anh hai chị hai của tôi!! Nó

-Làm muốn nôn!! Hắn

-Thôi không nói chuyện với con nít em yêu nhỉ?!! ***Anh**

-Ờ.. phải đấy anh yêu!! Nhỏ

-Vợ yêu......... tụi nó bảo mình con nít kìa?

Hắn chu mỏ nhìn nó.Nó bất ngờ khi lần đầu thấy hắn trẻ con như vậy thì có gì đó rất hạnh phúc.

-Chồng yêu.........tụi nó còn nhỏ mà?

Nó má to má bé  nhìn hắn cực kì đáng yêu.

@#$$$$##$$$$$$#$$$$$$....

Tụi nó cải nhau y như con nít đấy chứ? Nhưng trong lòng mỗi người ai cũng đang có thứ gọi là hạnh phúc len lỏi,,, đang ngự trị!! Thật sự hạnh phúc của họ sẽ đi về đâu khi sóng gió đang bắt đầu kéo đến.... Họ có thể tìm được nhau hay không?

Chương 16

  Tối hôm sao tụi nó đã bình an trở về thành phố yêu dấu của mình. 12h đêm cái thời điểm đáng lẽ ai ai cũng chìm vào cuộc hành trình bên chiếc giường ấm áp. Nhưng  từ khi trở về anh là người không tài nào ngủ được mỗi lần nhắm mắt lại nhìn thấy hình ảnh đáng yêu của nhỏ.Lòng anh cứ rộn ràng, pháo hoa, pháo bông linh đình.

-Không lẽ mình.....mình bị....bị... cô ta bỏ bùa ta?

Anh tự quơ tay múa chân, suy nghĩ ác cho nhỏ không.

"Mình yêu cô ta à? phải không? yêu nhỏ đó à? cô ta không đẹp? đúng! sao mình lại yêu? ......trơi ạ? điên ......điên....... ta rồi""

Anh vò đầu bứt tóc, rát chân lên trán phân vân. Giờ trông anh còn hơn cả ma nữ là đằng khác.

-Gì vậy ba? đầu dây bên kia ngáy ngủ lên tiếng.

-Kỳ? tao điên mất?

-Mày đi mà điên một mình ,,,, tao muốn ngủ? Hắn tức tối quát to

-Mày muốn mai không gặp lại tao không? Anh nói có vẻ hơi giận dỗi.

-Haizzzz...... gì má?

- Tao có chuyện nhờ mày? Anh hớn hở trong mà đen của bóng tối.

-Gì? nói nhanh tao ngủ?

-Giúp..... tao tỏ...... tình?

-What?

-Tao muốn tỏ tình với Tiểu Anh?

Anh hét lớn làm hắn phải để điện thoại ra xa không thôi đi tông cái tai.

-Cai gì? hahahhaa

Hắn ngồi bật dậy như đang nằm mơ thấy  một cơn ác mọng khủng khiếp, rồi lại ôm bụng cười sặt sụa làm anh tức tối.

-Cười gì? mày muốn chết?

-Không? nhưng khỏi tỏ tình, không ai dám yêu mày đâu?hahaha

-Mày.....mày......... giờ sao? Anh thật sự đang nóng muốn xác sinh

-Bớt nóng. ok... tao chuẩn bị cho mày?

-Vậy phải được hơn không?

-Mẹ? tao ngũ?

Hắn cúp máy chuôi mình ngũ tiếp với giấc mơ thiên đường của mình.

Anh cứ cười mãi không ngưng, mong trời mau sáng để còn thực hiện cái nhiệm vụ cao cả cho bản thân mình.

-------------------

Binh minh bắt đầu hé mở sau một đêm chìm vào bóng tối. Khung cảnh hôm nay hết sức quyến rũ làm ai đó nông nóng cứ đi đi lại lại dưới nhà mãi.

-Em gái..... nha.....nha?

Nó mới vừa bước khỏi phòng đã bị anh hai nó làm phiền cứ đi theo nài nỉ nó giúp anh mãi.

-Tại sao em phải giúp anh chứ?

Nó chu mỏ lên tay trống nạnh nhìn anh thách thức.

-Đi mà em gái .... yêu...... quý?

Từ" yêu quý" anh kéo dài, ngọt ngào hết sức.

-Được rồi ông hai?

-Nha ..nha.... em đồng ý giúp anh rồi nha?

-Điều kiện?

Nó được cơ hội thơm tho thế này mà không đòi hỏi gì thì phí quá.Lên thừa dịp lấn tới luôn.

-Được.. em muốn gì cũng được.

-Hắn sợ gì nhất?

Nó cười gian manh nhìn anh hai yêu hơn chữ quý của nó đòi hỏi.

Anh đành nhắm mắt phản thằng bạn thân của mình mong rằng hắn thông cảm cho Anh chỉ vì sự nghiệp hết sức to lớn ( mê gái phản bạn thì đúng hơn)của Anh mà đành tiếc lộ điều cơ mật về hắn.""Thôi thì đành chịu thiệt một chút nha Thiên kỳ, tao sẽ bù đắp lại"" Anh nhìn nó gian manh mà cầu mong thằng bạn mình còn nguyên vẹn.

---------------

Tại trường A.M hôm này lại yên bình hơn mọi ngày không còn ồn ào bàn tán xôn xao chuyện hotboy có bạn gái nữa, mà lại nổi lên một cơn sốt khác đó là...là trường lại có 1 hotboy và1 hotgirl mới sẽ chuyển đến học, và ước nguyện của họ là cầu mong sẽ không như hotboy Thiên Kỳ và Minh Quân đồng loạt lại có bạn gái.

-Mày làm xong chưa? Anh mắt nhìn nhỏ không rời mà mỏ cứ oa oa oa.

-Dạ.. xong rồi cha?

-Mày đúng là bạn tao Kỳ ak? Anh cười hahaha vỗ vai hắn.

-Điên....... mày yêu Tiểu Anh thật ?

Hắn hơi nghi ngờ nhìn anh rồi dây dưa mắt liếc nhìn nó ngoài hành lang.

-Ừ! và không thể mất được?

Hắn nhìn và cảm nhận được thằng bạn mình đã tìm được tình yêu thật, hắn cũng thấy vui,mong Tiểu Anh cũng sẽ yêu thằng bạn mình thật lòng và không bỏ rơi Minh Quân giống như Ngọc Mai đã từng bỏ rơi hắn.

Hắn lại nhìn nó nhìn thân hình bé nhỏ của nó ngoài hành lang mà người nặng trịu nỗi đau. Ngọc Mai đây là cái tên mà hắn có thể nói được khi mỗi lần nhìn thật sâu vào nó, không phải vì nó giống Ngọc Mai mà chỉ là tính cách của nó rất giống. Mỗi lần anh tiếp xúc với nó , nó lại mang cho anh một thứ gì đó rất mãnh liệt, một chút bình yên và anh thấy được con người thật của mình khi ở cạnh nó cũng như những năm tháng bên Ngọc mai.

Thật sự đối với hắn nó là gì? người thế thân? hay là một phần không thể thiếu của hắn.

(m.n cho ý kiến hay góp ý gì cho tg nha? )

Chương 17

 

sau một buổi chiến đấu với sách vở thì cuối cùng cái giờ thiên liêng nhất cũng đến. Vừa ra nó đã nhanh tay lẹ chân kéo nhỏ đi không thương tiếc.Nó xoay nhỏ vòng vòng hết hàng này đến hàng khác.

-Phù....phù.... mệt chết ta rồi?

Nó thở hổng hểnh như heo cùng với cả tá quần áo mà khó khăn lắm nó mới lôi về được.

-Mày làm trò gì vậy?

Nhỏ nhìn con bạn khìn khìn của mình mà khó hiểu" không lẽ nó bị ma nhập ta?''

-Nhanh...........lẹ...mau...

Nó đẩy nhỏ vào phòng thay đổ rồi quăng cả đống đồ cho nhỏ bắt nhỏ thay cho bằng sạch.

Hơn một tiếng nó ngồi xem nhỏ trình diễn màng thời trang mà nó cứ rụt lên rụt xuống.Không phải vì nhỏ mặc không đẹp mà chỉ vì nó muốn trêu nhỏ tí nên cứ bắt nhỏ chạy ra chạy vào nhìn mà đáng thương.

-Chà....chà.... đẹp ta?

Nó lắc đầu tay trổi cằm nhìn nhỏ xét nét.

-Con điên..mày điên ak?

-Điên thua mày.?

-Con này? điên rồi?

-Tao tìm chồng cho mày mà còn chưởi tao?

-Chồng gì?

-Đi rồi biết?

Nó kéo nhỏ ba chân bốn cẳng chạy đi, để nhỏ ú ớ không hiểu mô tê gì?

----------------------------

Màng đêm cuối cùng cũng mệt nhọt buông xuống bao chọn mọi vật. Anh từ lúc chiều đến giờ thấp thỏm không yên cứ lo lo không biết nên thể hiện như thế nào để nhỏ đồng ý.

-Kỳ tao ..tao… sợ?

-Haha.. đại thiếu gia sát gái mà sợ tỏ tình hã trời?

-Chớ trước giờ toàn gái tỏ tình… có bao giờ tao đi tỏ tình đâu

Anh nhìn mình trong gương mà tự tin thành tự kĩ với sắc đẹp trời phú ban cho, mà anh cứ suy nghĩ mãi” tại sao tỏ tình lại khó vậy ta? Trước giờ toàn gái nó theo nên chả phải lo nghĩ gì? Giờ lại thấy rối tích mù đi được, không lẽ ỡ cạnh thằng Kỳ lâu ngày có vấn đề về giới tính? Phải xem lại mới được?’’’

-Muốn tỏ tình với tao à?

Hắn nhìn anh cười gian tà làm anh muốn rụng rún lần hai, khi tâm sự của mình bị thằng bạn nhìn thấy trắng trợn.

-ẶC… tha cho con cha

-Cứ tưởng mày yêu tao chứ ? hahhaa

-Thằng khùng.. gái chết hết tao cũng không yêu mày! Đừng ở đó mà tưởng bở

-Vậy à? Em sẽ đợi anh bị đá trở về.

-Mày………..không nói chuyện với mày!

Anh nói rồi đi một hơi làm ai đó ở trong phòng cười muốn xỉu xỉu khi lần đầu tiên thấy thằng bạn của hắn trông ngu ngu ra phếch.

--------------

Nhỏ được nó đưa đến một căn biệt thư rất đẹp rồi biến đâu mất tâm, nhỏ vừa sợ lại hiếu kỳ với khung cảnh trước mắt,nên đẩy cửa vào thử thì sém té xỉu. Trời ạ! Bên trong này thật đẹp như một lâu đài của công chúa vậy? Với rất nhiều nến xếp thành hình trái tim dưới đất với hai chữ QA(Minh Quân và Thảo Anh ấy mà) lồng vào nhau cứ chớp nháy,lúc ẩn lúc hiện , rồi lại hoa hồng ….. Làm tim nhỏ đập liên hồi, lại cảm động trước cảnh lãng mạng như vậy, ‘’’chắc đây là mơ chăng?’’’ nhỏ tự chấn an mình.

Nhỏ nghe thấy có ai đó đang bước đến bên cạnh theo phản xạ nhỏ quay lại thì bắt gặp hình ảnh quen thuộc. Anh đang đứng đối mặt với nhỏ rất gần rất gần.Trong phút giây đó tim của cả hai đang rộn rã pháo bông pháo hoa linh đình.

1s

2s

3s………….

Nhỏ thấy không ổn lại ngượng ngùng liền quay sang chỗ khác tránh ánh mắt của anh.

Anh cũng đang điều chỉnh nhịp tim rồi từ từ quỳ xuống đất, tay nâng bó hoa hồng bên trong là chiếc nhẫn lấp lánh chiếu gọi khắp màng đêm

-Anh yêu em…. Làm bạn gái anh nha?

Anh từ tốn nói rồi nhìn nhỏ với mong muốn nhỏ quay lại và chờ đợi câu trả lời.

Nhỏ đơ người ra trước hành động của anh ,nhỏ không tin rằng anh lại nói lời yêu nhỏ, có phải đây là sự thật hay nhỏ đang tự mơ mọng ảo tưởng.

-Tiểu Anh em đồng ý chứ?

Dường như anh đang rất nóng lòng với câu trả lời từ nhỏ, thật sự anh không còn đợi được nữa dù chỉ là một giây điều đó làm anh rất khó chịu.

-Anh…..đang đùa ư? Một người như anh sao có thể yêu em? Không ...không đời nào?

Nhỏ nói mà có gì đó nghẹn lại, thật sự là vậy mà, làm sao có thể tin được một thiếu gia lăng nhăng, nhiều gái đẹp theo anh như vậy anh còn không màng đến thì làm sao có thể … có thể nói lời yêu nhỏ.

Anh đứng dậy nhìn tấm lưng nhỏ nhắn của nhỏ mà có chút xao xuyến, giờ anh không còn nghĩ gì được nữa,chỉ biết giờ anh cần nhỏ rất cần nhỏ. phút trốc anh ôm nhỏ từ phía sau như thể không muốn người trước mặt biến mất.

-Anh không đùa… anh không cần biết điều gì cả? anh chỉ cần biết nếu một ngày không có em cuộc sống của anh không còn ý nghĩa.” anh yêu em và cần em”

Anh xoay người  lại, nhìn nhỏ rồi kéo nhỏ bước vào hình trái tim dưới đất với muôn ngàn cây nến đang rực cháy như là dẫn nhỏ bước vào trái tim anh vậy. Anh quỳ xuống tay nắm lấy tay nhỏ, tay cầm chiếc nhẫn chính tay anh đặt làm bên trong còn khắc chữ QA

-Vương Thảo Anh em có đồng ý bước vào cuộc sống của Nguyễn Hoàng Minh Quân anh không?

Chương 18

 

Trong màng đêm đầy lãng mạng, gió về với mây, cây lặng lẽ bên lá mọi thứ như đang ngũ yên với hạnh phúc nhỏ nhoi của tạo hóa.

Tại bóng tối khi đó có hai người đang yên lặng để cảm nhận trái tim của nhau. Dường như giờ đây thời gian đang bắt đầu trôi chặm lại để níu kéo ai đó.

-Em………… đồng ……..ý.. nhưng….

Anh nhíu mày căng thẳng nhìn nhỏ, tim anh đập lỗi một nhịp trông chờ câu nói gian gở của nhỏ.

-Anh phải đeo nhẫn cho em trước đã?

-Ừ..Ừ…

Sau câu nói của nhỏ anh vui mừng không sao tả nổi, ôm nhỏ quay vòng vòng làm nhỏ chóng cả mặt hoa cả mắt. Nhỏ rất vui và hạnh phúc vì cuối cùng anh cũng là người nói yêu nhỏ trước, thật sự nhỏ cũng không biết từ khi nào mình đã yêu anh.

Trước sự hạnh phúc bé nhỏ của hai cặp này thì đằng sau cách cửa kia là một cặp oan gia chuyên quậy phá đang rình rập phía sau.

-Anh xích..xích... ra coi?

Nó chen lấn, đẩy đẩy hắn. Nhìn con nhỏ bạn đáng ghét và anh hai của nó tình tứ mà nó tủi hết sức,ước gì bên cạnh nó là chàng hoàng tử thì hay biết mấy,nhưng mơ ước chỉ là ước mơ thôi.Vì bên cạnh nó là cái đồ xấu xa,điên rồ tên Thiên Kỳ chớ chả phải hoàng tử nào.

-Cô yên nào?

Hắn cũng không kém nó đẩy nó muốn nhào người ra ngoài. Mà công nhận là nó và hắn nhiều chuyện thật, bất chấp sự săn mồi của mấy anh bạn muỗi và  khúc nhạc mà ngày nào nó cũng nghe.

-Đồ sao chổi… ra coi?

-Con heo này? Có yên không?

-Ai heo chứ? Nhìn lại anh đi  ĐỒ ……….SAO ….CHỔI..

-ĐÔ….HEO…cô bảo ai sao chổi hả?

-Ây da…..cô/anh ……

Cứ người này đẩy qua người kia, cuối cùng là ôi thôi....... hai đứa nó ngã lăn quay ra với tư thế hết sức bá đạo, nó nằm trên anh nằm dưới, thấy mình hố nó bật dậy tiện tay tiện chân đấm đá hắn vài cái, làm hắn mặt mâm nhìn nó.

Hai người này đúng là đồ phá đám thật mà, khung cảnh đang lãng mạng đã bị hai cặp này phá cho không còn ra gì nữa, còn làm kì đà cản trở nhỏ và anh đang đang,,,,,,

-Hì..Hì… hai người cứ tiếp tục..

Hắn và nó đồng thanh đáp,khi biết mình quá ư là vô duyên nên cười cười cho qua làm hai người kia trợn trắng mắt nhìn nó và hắn.

-Vui quá hen?

Anh và nhỏ đồng thanh nói , đúng là hai cái người này mà, ở cạnh nhau là toàn cãi  nhau như chó với mèo vậy, lại dám phá đám lúc này cơ chứ , làm….làm anh chưa kịp hôn nhỏ… haizzzzz

-Đâu phải tại tao đâu? Tại hắn chứ bộ.

Nó chỉ chỉ hắn cứ như mình là người vô tội (vô số tội thì có) chả có liên quan gì nó.

-Gì? Tại đầu heo cô thì có?

-AAAAA,,,, anh mới là đầu heo….. đồ SAO CHỔI..

Nó tức tối dậm chân dậm tay. Trông nó vậy mà heo ư? điều đặn và chuẩn mà? chắc hắn lọt tròng rồi? nó thầm nghĩ.

-Đầu heo

Hắn cũng chả thua gì vô tư đến mức đấu võ mồm với nó luôn.

-Sao chổi,,,,,sao chổi…..sao…chổi

-Đầu heo….đầu heo….đầu heo..

Trong khi cuộc đấu vỏ mồm kết thúc thì hai cặp kia đã bốc hơi đâu mất tiêu, Để lại một người đầu heo,một người sao chổi ú a ú ơ,,,,,như mèo gặp nước.

-Tại đầu heo cô mà họ đi mất tiêu rồi kìa?

-Tại Sao chổi như anh thì có…đi đâu tìm họ giờ?

-Tìm chi? Đi chơi đi đầu heo

-Không…………..buông tôi ra.. đồ SAO CHỔI.

Chương 19

 

Nói không đi là thế nhưng đến khu vui chơi rồi thì…ôi thôi . Nó quay anh như con lật đật hết chỗ này đến chỗ khác,hết chơi trò này lại trò khác, mà cũng lạ trò nó chơi toàn là cảm giác mạnh không à. Làm hắn sợ nó luôn.

-Haizzzzz…đã quá

Nó vươn vai thích thú với khối trò chơi ở đây,mắt thì đảo lung tung nhìn nhìn …

-Đúng là heo.Bảo không đi mà thế đấy

Hắn mệt muốn đứt hơi thở lên thở xuống thế mà nó lại vui vẻ thế đấy? đúng là hắn sai lầm khi đưa nó đến đây mà…..”Haizzzz……Thiên Kỳ ơi là Thiên Kỳ? không ngờ có ngày mày ra nông nổi này?’’ Hắn đập đập vào đầu mình(Ngu ghê chưa), tóc tay quần áo thì cứ như mới đi chiến trường về.

-Kệ tôi…………Qaaaaaaa……….dễ thương quá.

Nó chạy lại cái quán đằng trước mắt trố ra nhìn con gấu bông to trà bá trong tiệm.(Tiểu Anh: To gì mà to,nhỏ hơn lỗ mũi. T/G: Hơ..hơ..đó là chuyện của em chị ạ?....vèo...vèo....chạy lẹ)

-Chả có gì đẹp.

-Anh đui mà, sao thấy.

-Cô….

-Cháu thích nó à?

Ông chủ tiệm hiền từ hỏi nó.Ngắt ngang cuộc chiến tranh võ miệng của hắn.

-Dạ..ông bán cho cháu nha.

Nó mắt nhìn ông long lanh,tay xoa xoa trông như con nít con bắt được thứ  gì đó quý giá lắm.

-Ông không có bán.Nhưng nếu cháu có thể ném vào cái đó,thì nó là của cháu.

Ông chủ tiệm chỉ tay vào mấy cái lỗ nhỏ phía trước nhìn nó cười.

-Cô điên à? Đi ….tôi mua cho.

Hắn kéo nó đi nhưng không có tác dụng, nó cứ như khúc gỗ nhìn nhìn con gấu đó mà chã thèm nghe hắn nói gì?

-Mi sẽ là của ta.

Nó xoắn tay áo.. lấy trái banh mili ném lung tung .Rầm..Rầm...Bốp..Bốp..và kết quả là chả trúng . Hắn thì khoanh tay đứng nhìn nó đâu vào đâu mà còn phá banh cái tiệm của người ta luôn.Hắn trố mắt nhìn nó mà bụm miệng cười đau bụng.Trời ạ….nhìn nó bây giờ đáng yêu phết, không khác gì con điên.

-Chỉ còn lại một trái thôi cháu à.

Ông chủ nở nụ cười cổ vũ nó. Mà lòng đau khi chứng kiến cái tiệm đáng yêu của mình,cỡ bãi rác.

-Daaaaaaaaaaaaaa……..sao không trúng…chỉ còn một trái ..huhuhu

-Đầu heo…đưa đây mệt cô quá?

Hắn cướp lấy quả banh trong tay nó ,ném một cánh nhẹ ngàng vô cùng và..

1s

2s

….

-Aaaaaaa trúng rồi?

Nó nhảy lên ôm lấy cô hắn, rồi quay về nhận phần thưởng con gấu bông to tướng trong mắt của mình mà không hay biết mình đã có hành động gì?

-Chàng trai..khá lắm đấy

Ông chủ tiệm nhìn hắn khen ngợi, thật là rất lâu rồi ông ấy không tìm được người vô tư đến mức không cần tập trung mà cũng ném trúng, tài thật là tài mà?

-Tiệm chú có phần quà  đặc biệt dành cho đôi tình nhân. Hai cháu….

Ông nhìn nó rồi nhìn hắn dò xét.

-Chồng yêu?

Nó chạy lại ôm tay hắn dụi dụi vào lòng,tình tứ hết biết luôn.

-Cô làm trò khỉ gì thế? Ma nhập à?

Hắn khó hiểu nhìn nó. Gì chứ chỉ vì phần quà chả đáng bao nhiêu mà nó có hành động hết sức kì lại này? Hắn thật điên với nó mà.

-Anh nhập vai giùm tôi cái.

Nó liếc xéo hắn.

-Cô đâu thiếu tiền? Cần chi mấy cái này?

-Kệ tôi. Tôi thích thế.

-Qùa của hai cháu đây? Là nhân cặp đấy?  Chúng nó là một đôi vì thế không thể thiếu một đâu nha? Chúc hai cháu hạnh phúc.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .